Wednesday, July 13, 2016

Lạc điệu

Lần bước tìm về dấu tích xưa
Dang tay níu lại tuổi xuân nồng
Vỗ về thân phận hồn cằn cỗi
Ôm giữa cuộc đời với hư không


Giờ đời ta như căn gác trọ
Thẫn thờ phố nhỏ lúc mưa giăng
Mang thân lưu lạc hồn vô định
Bốn mùa trăn trở tóc ươm sương


Chẳng lẽ buồn đời ta uống rượu
Mà chắc gì say đã quên đời!
Thôi thì cứ để đời xuôi ngược
Sống giữa mịt mù hết trăm năm


Hai mấy năm trời đã thoáng qua
Sầu nghiêng bóng đổ bước chân gầy
Gió mưa nào rồi thì cũng tạnh
Ta tượng buồn đứng dưới mưa sương.