Tặng em gánh nặng sầu đời
Rong rêu ngày tháng gặm mòn bước chân
Tặng em một chút sầu thương
Quê hương còn đó ngày về chờ mong
Tặng em của tuổi hồn nhiên
Một thời thơ mộng tâm hồn ngất ngây
Phố chiều ta cúi hôn nhau
Để nghe nhung nhớ len sâu vào hồn
Trải lòng trên giấy mực xanh
Để hồn chìm giữa mênh mang dòng đời
Nỗi sầu em duỗi cánh bay
Ta mang vô hết bài thơ năm nào
Tặng em nỗi nhớ dạt dào
Tay ta úp mặt đêm dài thiết tha
Dìu em vào cõi ưu phiền
Cùng ta chia xẻ đoạn đường thế gian
Còn đây những tiếng thở dài
Cuộc đời luân lạc tàn phai cuối đường
Mai đời nếu có bình yên?
Ta về dệt lại ân tình năm xưa.
http://huongbuoibienhoa.blogspot.com/
http://quetoixubuoi.blogspot.com/
http://dangvancuc.blogspot.com/
Dưới giàn hoa giấy
Quê cũ trông về thăm thẳm xa
Tha hương tính lại lắm thu buồn
Ngày đi em đứng bên thềm cũ
Hoa giấy khoe màu dưới nắng mai
Gió sớm len dần nghe thấm lạnh
Nghẹn ngào em tiễn bước chân tôi
Cầm tay tôi nói em đừng khóc
Mai mốt tôi về sẽ tính duyên
Đưa tay ngắt lấy chùm hoa giấy
Em nói rằng em sẽ đợi tôi
Tình em tươi thắm như hoa giấy
Vẹn giữ màu son đỏ thuỷ chung
Bây giờ tính lại lắm thu sang
Hoa giấy ngày xưa có vẹn màu?
Hay đã héo sầu vì mong đợi
Thềm cũ năm nào có ngóng trông?
Tôi ở nơi nầy vẫn nhớ em
Nhớ dáng em xinh đứng bên thềm
Dưới giàn hoa giấy màu son thắm
Như thắm tình ta thuở yêu nhau
Rồi một ngày kia tin em mất
Tim tôi tan nát chết trong hồn
Thương người năm tháng trông mong đợi
Bóng dáng người xưa chẳng thấy về
Hôm nay trong nắng màu hoa giấy
Sắc thắm năm xưa gợi nỗi niềm
Rung rinh trong gió vài cánh rụng
Rớt xuống lòng tôi giọt lệ đau!